1. Anh [Em]muốn đưa em [C]về, vì [D]em đã say [Bm]rồi
Anh [Em]muốn đưa em [C]về, để [D]anh được chở [G]em
Trên [C]chiếc xe [D]honda, đưa [Bm]em về tận [Em]nhà
[C]Đêm nay, anh [D]muốn đưa em [Em]về.
2. Dường [Em]như đã khuya [C]rồi, hãy [D]để anh đưa [Bm]về
Nhà [Em]em quá xa [C]xôi, nhưng nhà [D]anh thì kế [G]bên
Nhưng [C]muốn đưa em [D]về vì anh [Bm]biết đêm rất [Em]lạnh
[C]Đêm nay, anh [D]muốn đưa em [Em]về.
ĐK:
Hãy [C]ôm chắc nghe [D]em, vì [Bm]em đã say [Em]rồi
[C]Đêm nay với [D]anh là kỷ [G]niệm
Nhà [C]anh chẳng có [D]ai, vì [Bm]anh sống một [Em]mình
[C]Em ơi, anh [D]muốn đưa em [Em]về.