1. Đập vỡ cây [Am]đàn giận đời đập vỡ cây đàn
Người ơi người ơi! Tình ơi tình [F]ơi!
Đập vỡ cây [Am]đàn giận đời bạc trắng như [Dm]vôi
Giận [Am]người điên đảo quên [E]lời.
Đập vỡ cây [Am]đàn giận người con gái yêu đàn
Buồn ơi buồn ơi! Làm sao để [F]nguôi
Đập vỡ cây [Am]đàn giận người đổi trắng thay [Dm]đen
Giận [E]đời trở như bàn [Am]tay
ĐK:
Chuyện ngày [A]qua, tôi gặp người con gái
Mang giọng ca thật [E]buồn
Em bảo tôi [A]rằng: Anh đi học [E]đàn
Để đàn theo lúc em [Bm]ca, những ngày hoa mộng đời [E]ta.
Tôi yêu [A]nàng nên vội vàng lên tỉnh
Đi tìm theo học [E]đàn
Sau một năm [A]trường, tôi trở về quê hương
Nhưng người em [E]gái, ngày ấy đã đi [A]rồi
2. Tôi hỏi thăm [Am]dò từng người trong xóm tin nàng
Nàng đâu nàng đâu, nàng đâu nàng [F]đâu
Người báo tin [Am]buồn nàng gặp nhạc sĩ vang [Dm]danh
Rồi [Am]cùng xây đắp gia [E]đình.
Tôi xót thương [Am]nàng và rồi tôi khóc thương mình
Đời ơi còn chi, đàn ơi biệt [F]ly
Đập vỡ cây [Am]đàn giận người đổi trắng thay [Dm]đen
Giận [E]đời trở như bàn [Am]tay.