1. Đành quên [D]sao anh, [Bm]những con [A]đường mùa trăng [G]ấy
Thao thức đêm [Em]trường nghe từng bước anh [F#m]đi [Bm]
Đành quên [Em]sao anh, [A]đáy mắt hiền trong xóm [G]vắng
Nắng thu [A]vàng nhìn ngơ ngẩn bóng người [D]đi.
2. Đành quên [D]sao anh, [Bm]những con [A]đò nằm trông [G]ngóng
Lá úa bao [Em]lần in màu nhớ bâng [F#m]khuâng [Bm]
Đành quên [Em]sao anh, [A]mái tranh buồn tương tư [G]mãi
Trái tim [A]hồng niềm thương nhớ khó tàn [D]phai.
ĐK:
Quên sao [Dm]đành, và [Bb]quên sao [A7]đành
Quên sao đành [Dm]bao ân tình cũ
Sao [Gm]đành quên người xưa mãi mong [A7]chờ
Quên sao [Dm]đành, và [Bb]quên sao [A7]đành
Bao kỷ niệm [Dm]ngày xưa còn đó
Dẫu [Gm]rằng thời gian [A7]lướt qua hững [Dm]hờ.
3. Đành quên [D]sao anh, [Bm]tiếng ai [A]hò buồn hiu [G]hắt
Tha thiết đêm [Em]ngày như gọi đến tên [F#m]anh [Bm]
Đành quên [Em]sao anh, [A]quê hương thầm nằm ôm [G]ấp
Bóng anh [A]về để không đêm nhớ ngày [D]mong.
___________
1. Đành quên [D]sao em, [Bm]những con [A]đường mùa trăng [G]ấy
Thao thức đêm [Em]trường nghe từng bước ta [F#m]đi [Bm]
Đành quên [Em]sao em, [A]ánh trăng rằm mình mong [G]quá
Ôi cánh [A]đồng và hai đứa giữa trời [D]khuya.
2. Đành quên [D]sao em, [Bm]những con [A]đò chèo qua [G]bến
Ôi sóng trong [Em]lòng hay là sóng trên [F#m]sông [Bm]
Đành quên [Em]sao em, [A]mái tranh chiều nằm nhả [G]khói
Ta tự [A]tình ngoài hiên vắng giữa trời [D]trăng.
ĐK:
Quên sao [Dm]đành, và [Bb]quên sao [A7]đành
Quên sao đành [Dm]ngày thơ tuyệt vỹ
Sao [Gm]đành quên tình xưa cũ bao [A7]giờ
Quên sao [Dm]đành, và [Bb]quên sao [A7]đành
Quên sao đành [Dm]tình yêu ngày ấy
Ai [Gm]đành chôn quá [A7]khứ trong hững [Dm]hờ.
3. Người anh [D]yêu ơi [Bm]có bao [A]giờ người còn [G]nhớ
Trên phiến đá [Em]nào ta cùng khắc tên [F#m]chung [Bm]
Người anh [Em]yêu ơi [A]nơi xa vời em có [G]biết
Phương trời [A]này người yêu ấy vẫn chờ [D]mong.