1. Năm nay anh đã [G]30, cô đơn như vậy đủ [Bm]rồi
Mẹ anh thì thèm con [Am]dâu, ba [D]anh thì mong có [G]cháu
Hay [G7]là … hỡi em yêu [C]dấu, thôi [Am]chẳng rào trước đón [Bm]sau
Tụi [E7]mình có tướng phu [Am]thê. Anh [D7]muốn được rước em [G]về. [D7]
Đám cưới đi [G]em, ông tơ bà nguyệt se [Am]duyên
Đám cưới đi [D]em, duyên nợ ta đừng bỏ [G]quên
Đám cưới đi [Em]em, sinh ra là để cho [Am]nhau
Đám cưới đi [D7]em, duyên nợ suốt đời về [G]sau.
2. Yêu đương đã chín em [G]ơi, cho nhau danh phận được [Bm]rồi
Mình yêu nhau để mà [Am]lấy, anh [D]không yêu rồi để [G]đấy
Chúng [G7]mình đẹp đôi biết [C]mấy, chi [Am]bằng đám cưới luôn [Bm]đi
Anh [E7]leo lên chặt buồng [Am]cau, mang [D7]sang để rước em [G]về.
3. Mẹ anh cũng đã đi [G]xem, năm nay cưới là đẹp [Bm]rồi
Này em gật đầu đi [Am]thôi, suy [D]nghĩ nhiều chi em [G]hỡi
Hai [G7]họ đã mong đám [C]cưới, thôi [Am]thì ta tính trăm [Bm]năm
Ngày [E7]lành tháng tốt chung [Am]đôi, anh [D7]đã chờ rất lâu [G]rồi.
Rồi ngày vu [G]quy, ta về một [C]nhà
Hai đứa sánh [Am]đôi là [D]dâu hiền, rể [G]mới
Đúng người đúng [Am]lúc, mong [A7]ước gì xa [D]xôi
Đám cưới đi [Am]thôi, anh [D7]nghĩ đến lúc [G]rồi
Đám cưới đi [G]em, ông tơ bà nguyệt se [Am]duyên
Đám cưới đi [D]em, duyên nợ ta đừng bỏ [G]quên
Đám cưới đi [Em]em, sinh ra là để cho [Am]nhau
Đám cưới đi [D7]em, duyên nợ suốt đời về [G]sau.
Đám cưới đi [Am]em, [D7]duyên nợ ta là của [G]nhau.