1. Người [Dm]ta chê tôi dại [Gm]khờ
Vì [C]tôi đã trót yêu [F]em
Người [C]ta bảo tôi si [A7]tình
Vì [Gm]em tôi sá chi [F]đâu
Còn [Dm]em sao em làm [Gm]ngơ
Để [Bb]tôi mãi dại mãi [A7]khờ
Vì [D7]sao em luôn hững [Gm]hờ
Bao [E7]giờ em nói yêu [A7]tôi
2. Đời [Dm]tôi xin thay một [Gm]giờ
Được [C]nghe ta nói yêu [F]nhau
Nghìn [C]năm tôi thay một [A7]ngày
Cùng [Gm]em bên giấc mơ [F]say
Người [Dm]ơi mãi bước làm [Gm]chi
Mà [Bb]không quay về chốn [A7]này
Nhìn [D7]xem một người dại [Gm]khờ
Âm [A7]thầm đếm bước em [Dm]đi
ĐK: Tôi hay [D]em là kẻ dại khờ
Giữa miệng [B7]đời thì chắc là [Em]tôi
Còn đôi ta ai kẻ dại [Bm]khờ
Câu trả [D]lời dành cho em đó
Nhưng xin [G]em chớ quên một [F#m]điều
Người tôi yêu là em hãy [Bm]còn
Và em thì mãi bước trong [Em]mơ
Và em [A7]thì mãi tiếc trong [G]mơ
Và em [Gm]thì mãi [A7]khóc trong [D]mơ
3. Người [Dm]ta hay luôn đi [Gm]tìm
Niềm [C]mơ ôm ấp trong [F]tim
Và [C]hay quên đi những [A7]gì
Mà [Gm]ta đang có trong [F]tay
Người [Dm]ơi cứ bước mà [Gm]đi
Rồi [Bb]mai cũng về cuối [A7]đời
Gặp [D7]nhau ta nghẹn lời [Gm]chào
Dại [A7]khờ mới thấu cho [Dm]nhau.