1. Người [Em]ơi biết được [Am]em cũng mang [C]niềm trăn [G]trở của lòng [Bm]mình y bác sĩ thân [Em]yêu
Quê [G]em trường [C]em quê [Em]hương Đà [D]Nẵng mang sức [G]mình [Bm]hủy diệt [Em]Corona
Người [Am]ơi khi mà đất [G]mẹ đau trên người đau [Bm]cả quê [Em]hương
Người [Am]ơi khi mà đất [G]mẹ đau một người đau [Bm]cả quê [Em]hương.
ĐK:
Đà Nẵng [G]ơi ta yêu người lắm [C]đó
Tha thiết người [Em]ơi qua từng hơi [G]thở
[Am]Mong từng ngày từng [C]giờ Đà [Bm]Nẵng được hồi [Em]sinh.
Đà Nẵng [G]ơi ta yêu người lắm [C]đó
Đất nước mình [Em]đây bao giờ ngơi [G]nghỉ
[Am]Mong từng ngày từng [C]giờ Đà [Bm]Nẵng được bình [Em]yên.
2. Rồi [Em]đây nước mình [Am]yên đã mang [C]nhiều hơi [G]thở của đồng [Bm]bào nơi khắp nước quê [Em]ta
Âm [G]vang Trường [C]Sa ngân [Em]nga Đà [D]Nẵng luôn nhớ [G]về một [Bm]thời đã [Em]qua
Trời [Am]sinh con người đất [G]Việt đau một người đau [Bm]cả quê [Em]hương
Trời [Am]sinh con người đất [G]Việt đau trên người đau [Bm]cả quê [Em]hương.
ĐK:
Đà Nẵng [G]ơi ta yêu người lắm [C]đó
Tha thiết người [Em]ơi qua từng hơi [G]thở
[Am]Mong từng ngày từng [C]giờ Đà [Bm]Nẵng được hồi [Em]sinh.
Đà Nẵng [G]ơi ta yêu người lắm [C]đó
Đất nước mình [Em]đây bao giờ ngơi [G]nghỉ
[Am]Mong từng ngày từng [C]giờ Đà [Bm]Nẵng được bình [Em]yên
[Am]Mong từng ngày từng [C]giờ Tổ [Bm]quốc được bình [Em]yên
[Am]Mong từng ngày từng [C]giờ Tổ [Bm]quốc được bình [Em]yên.