Bỗng một [Dm]ngày Đà Nẵng có bão [F]dông
Hàng triệu trái [C]tim nghiêng mình về nơi [Bb]ấy
Chợ Rẫy, Bạch [A7]Mai, bay vào không ngần [C]ngại
Cả nước đồng [A7]lòng chắc bão sẽ tan [Dm]mau.
Có một [Dm]chiều anh nói phải xa [F]em
Mà chưa [C]hẹn thời gian ngày trở [Dm]về
Cuộc chiến đồng [Am]đội anh vẫn còn xa [F]ngái
Em mỉm [A7]cười giấu nước mắt vào [Dm]tim.
Đà Nẵng hôm [Gm]nay sao im ắng lạ [Bb]thường
Những con [Dm]đường thôi ngóng bước người [C]qua
Đôi mắt [Gm]trĩu buồn vương màu ái [C]ngại
Sau cổng viện [A7]kia là dông tố bão [Dm]bùng.
Này những chiến [C]binh áo trắng anh [Bb]hùng
Cả Đà [Dm]Nẵng nghiêng mình trông [Gm]ngóng
Ở ngoài [C]này màu nắng sẽ lung [F]linh
Ở trong [A7]kia tất cả sẽ yên [Dm]bình.
Đà Nẵng [C]ơi Đà Nẵng [Bb]ơi
Bao nhiêu trái [F]tim cùng chung niềm khắc [C]khoải
Quyết thắng trận [Gm]này cả nước cùng [F]vui
Chiến thắng trận [A7]này anh lại về bên [Dm]em.