1. Mỗi tối đi [G]về trên con phố quen
Lòng anh [B7]nhớ đến những ngày xưa
Ta dường như [Em]đã đã gần đến chân trời hạnh [C]phúc
Nhưng chỉ [Am]trách anh quá bình [D]thường
Không lo [B7]lắng được nhiều cho [Em]em
Và em [Am]cũng chẳng hiểu cho [D]anh
2. Anh chẳng nhà [G]lầu cũng chẳng xe hơi
Chẳng nghèo [B7]khó cũng chẳng giàu sang
Như bao người [Em]thôi chỉ có trái tim chân thành [C]thôi
Người duy [Am]nhất hiểu em trên [D]đời
Hiểu thói [B7]quen và từng câu [Em]nói
Mà em [Am]vẫn đi [D]xa rời [G]anh.
ĐK:
Bởi vì anh [G]biết em đang mộng mơ
Những xa [D]hoa hào quang cuộc đời
Tiếng [Em]yêu ngày xưa, em đã vội quên [Bm]hết
Lòng anh [C]nhớ không bao giờ [D]quên
Từng ký [Bm]ức trong tâm hồn [Em]anh
Giấc [Am]mơ của anh, là được [C]bên cạnh em mà [D]thôi.
Người ta có [G]tốt với em nhiều không
Có bên [D]em những lúc em cần
Có [Em]hiểu được em như là anh [Bm]không?
Ngày nào [C]đó nếu em buồn [D]đau
Thì đã [Bm]có anh luôn ở [Em]đây
Trái [Am]tim của anh luôn [B7]mãi yêu em như [Em]vậy.