1. Từ ngày [C]sinh con ra ở [G]trong lòng mẹ
Đã bao [Am]giờ mẹ được ngủ ngon [C]chưa
[F]Đêm con [G]khóc giấc [C]mơ chẳng tròn
Đã bao [F]giờ mẹ được ngủ ngon [G7]chưa.
Giờ mẹ [C]ơi con khôn lớn trưởng [G]thành rồi
Nhưng lại [Am]để mẹ từng ngày lo [C]âu
[F]Lo con [G]ốm công [C]việc ngập đầu
Đã bao [F]giờ mẹ được ngủ ngon [G]chưa.
ĐK:
[C]Những nếp nhăn của mẹ có phải là [G]do con mang nặng nề
[Am]Mái tóc mẹ bạc nhiều có phải là [Em]do con nên mẹ chiều
Nếu như [F]vậy mẹ [G]ơi con xin [Em]lỗi mẹ suốt [Am]đời
Mẹ hãy [F]ngủ ngon đi đừng thức nữa khuya rồi [G]gió về lạnh mẹ ơi.
[C]Ánh nắng chưa rạng ngời mẹ dậy [G]và lo cho con miệng cười
[Am]Những bữa con ngọt lành đầy tình mẹ [Em]bao la con đã dành
Mẹ ơi [F]đã bao [G]giờ mẹ được [Em]ngủ tròn giấc [Am]say
Mẹ hãy [F]ngủ ngon đi [G]đừng thức nữa mẹ [C]ơi.
2. Và [C]hôm nay con cưới một [G]người con rất thương
Một [E7]người cũng một lòng thương [Am]con
[F]Bên con những lúc [G]vui hay [Em]ưu sầu [Am]vương
Mẹ [F]yên tâm chưa hay đêm lại [G]thức lại thương.
Rồi [C]mẹ lại lo lắng mẹ [G]sợ hai đứa
Lỡ mai [E7]này có giận hờn bâng [Am]quơ
Đã bao [F]giờ mẹ [G]yêu được [Em]ngủ tròn giấc [Am]chưa
Đừng thức [F]mãi thêm nữa mẹ ngủ đi [G]ngủ say trong giấc mơ.
ĐK:
[C]Những nếp nhăn của mẹ có phải là [G]do con mang nặng nề
[Am]Mái tóc mẹ bạc nhiều có phải là [Em]do con nên mẹ chiều
Nếu như [F]vậy mẹ [G]ơi con xin [Em]lỗi mẹ suốt [Am]đời
Mẹ hãy [F]ngủ ngon đi đừng thức nữa khuya rồi [G]gió về lạnh mẹ ơi
Và [C]vài năm sau nữa chào [G]một thành viên mới
Gương [Am]mặt bụ bẫm nét môi [Em]hé rạng ngời
Mẹ [F]lo cho [G]cháu tuổi [Em]già sức [Am]yếu
Lo [F]cháu cần bà mà [G]chẳng thể ở [C]bên.
Đã bao [F]giờ mẹ [G]được ngủ ngon [C]chưa.