1. Đã bao [Em]giờ đi giữa mùa xuân [Am]tươi bạn chợt [D]thấy nước mắt rớt [G]rơi
Đã bao [Em]giờ ở giữa những cuộc [D]vui bạn vẫn [C]thấy lòng hoang vắng [B7]thôi
Đã bao [Em]giờ đi giữa ngàn [Am]hoa bạn cảm [D]thấy lòng mình vẫn xót [G]xa
Đã bao [Em]giờ giữa tưng bừng câu [D]ca bạn nhận [B7]biết mùa xuân vẫn còn [Em]xa.
ĐK:
Đã bao [Em]giờ đã bao giờ bạn thấy đời [D]vô nghĩa không
Đã bao giờ đã bao giờ bạn nghĩ mình [G]đang sống không
Và đã bao [Am]giờ bạn hỏi vì sao ta đến [B7]đây
Một lần làm [F#m]người rồi sẽ về đâu ngày [B7]mai
Đã bao [Em]giờ đã bao giờ bạn nghĩ về [D]cứu Chúa chưa
Đã bao giờ đã bao giờ bạn tìm [G]đến Chúa Jesu
Và đã bao [Am]giờ bạn khát khao một mùa [B7]xuân
Để rồi mời Ngài làm chúa xuân đời [Em]ta.
2. Đã bao [Em]giờ đi giữa thành [Am]công vui bạn chợt [D]thấy vẫn trống không [G]thôi
Đã bao [Em]giờ giữa bão tố mù [D]khơi bạn cầu [C]khẩn một tia sáng [B7]thôi
Đã bao [Em]giờ đi giữa mùa [Am]đông bạn chợt [D]thấy lòng mỏi ngóng xuân [G]qua
Đã bao [Em]giờ giữa ân tình phôi [D]pha bạn thèm [B7]khát tình yêu chẳng tàn [Em]phai.