1. Người ta thường [Am]nói con gái
Con gái [C]đẹp tựa nụ hoa hồng
Luôn có gai [Dm]đâm lòng nhỏ [Em]máu
Và em tựa [Am]như nàng tiên
Lôi cuốn [C]nhiều người hờn ghen
Ôm ấp [F]lòng mong được em [Am]yêu
Tình [Dm]yêu anh trao em bờ [Am]môi em nói rằng
“Chỉ yêu [F]anh riêng có mình [Em]anh [G][Em]
2. Ngày xưa người [Am]đến đời ta
Như giấc [C]mộng đẹp ngàn thu
Mà ai cũng [Dm]mơ mộng được như [Em]thế
Người ta thường [Am]cũng hay nói
Hay nói [C]đùa vì một câu
Con gái [F]đẹp như là phù [Am]du
Mà [Dm]ta nào đâu hay mà [Am]ta nào đâu thấy
Trót yêu em [F]rồi mới biết đau là [Am]gì [F][Em]
ĐK:
Nói yêu anh làm [Am]chi hỡi em?
Để thời gian [C]qua luôn chìm đắm
Siết đôi vòng [Dm]tay với bao nụ hôn
Ngày ta hẹn [Am]thề nơi suối tình
Nào ngờ [C]em ham vui
Chỉ xem tình [Dm]yêu ta như trò đùa nhân [Em]thế hố [E7]hô
Trời ban em quá kiêu [Am]sa chắc em
Đâu cần tình [C]yêu xây hạnh phúc
Phải không người [Dm]ơi nói đi một câu
Để đau muôn [Am]lần trong kiếp tình
Dù sao cũng [Dm]cám ơn em
Đã ban cho [Em]anh bao tháng ngày thần [Am]tiên