1. Cúi [Am]xuống, cúi xuống làm [F]gì?
Ngước mặt lên đi [Dm]em
Cho cuộc tình [G]này, cho cuộc đời [C]này
Còn bao nhiêu cay [E7]đắng
Sẽ đong đầy cho [Am]em?
Cúi [Am]xuống, cúi xuống một [F]lần
Măt lệ hoen đôi [Dm]mi
Em còn lại [G]gì, qua tuổi học [C]trò
Thời trinh nguyên trong [E7]trắng?
Khóc tình đầu chia [Am]ly!
ĐK:
Cúi [F]xuống, cho vơi bớt niềm [Dm]riêng
Gội bỏ hết ưu [C]phiền, sương khuya đã tan [Dm]dần
Còn bao [E7]nhiêu tình yêu em vương [Dm]vấn?
Giờ [G7]còn chút bâng [C]khuâng.
Hãy [F]khóc, cho [A7]vơi bớt sầu [Dm]thương
Vài [G7]giọt nắng trên [C]đường, chờ [A7]người đến bên [Dm]người
Thì em [E7]ơi, ban chân đang đi [Dm]tới
Xóa [G]tan đời buông [Am]xuôi.
2. Cúi [Am]xuống, cúi xuống thật [F]gần
Một lần thôi em [Dm]ơi
Trong cuộc tình [G]này, cho dù nhạt [C]nhòa
Mùi hương không buông [E7]xõa
Buổi ban đầu co [Am]ro.
Cúi [Am]xuống, xin cúi xuống cùng [F]người
Người tình em đêm [Dm]nay
Cho em một nụ [G]cười, cho ta thật tuyệt [C]vời
Dù bình minh chưa [E7]nắng
Vẫn cháy nồng đôi [Am]môi.