1. [F]Biết bao nhiêu con đường mình cùng [C]đi qua
[Dm]Biết bao nhiêu nơi mà hai ta [Am]từng ngồi
[Bb]Biết bao nhiêu ký ức yêu nhau [F]một thời
Anh lấy [Bb]gì để xóa hết [C]đây người [Dm]ơi.
2. [F]Có cơ duyên gặp và ngỏ lời [C]yêu nhau
[Dm]Phút ban sơ ta tưởng quen từ [Am]kiếp nào
[Bb]Trải qua bao khốn khó yêu thêm [F]dạt dào
Có ngờ [Gm]đâu duyên mình lại [C]mỏng manh vậy [Dm]sao.
ĐK:
Người [Bb]dưng rồi bỗng gần nhau sau đó [Am]mình thành người thương
Thế nhưng bây [Gm]giờ mình lại gọi [C]nhau là người [F]cũ
Giờ [Bb]anh vẫn cứ cô đơn là do [Am]cố chấp yêu một [Dm]người
Em đi [Gm]rồi anh vẫn [Am]không đành lòng thay [Dm]đổi.
Từ [Bb]khi mà em rời đi anh nếm [Am]trải sự biệt ly
Cơn mưa nỗi [Gm]buồn rơi hoài trong [C]anh không tạnh [F]nữa
Và [Bb]anh vẫn cứ đơn phương dành tình [Am]cảm hết cho một [Dm]người
Anh vẫn [Gm]còn [Am]còn thương người [Dm]cũ.