1. Cơn mưa buồn sáng [C]nay bay ngang khung cửa vắng [G]tênh
Nơi ta thường ngắm [Em]mưa say mê trong vòng tay [Am]nhau
Em thường nói nếu [F]anh là cơn mưa phùn [G]kia
Em xin làm giọt [Em]sương tan theo cơn mưa tình [Am]anh.
2. Sao bây giờ mỗi [C]anh bên mưa mãi ngồi thở [G]than
Em như giọt sương [Em]mai theo mây gió mưa về [Am]đâu
Anh đã cố để [F]quên không mong không còn vấn [G]vương
Trên mi anh cơn [Em]mưa nước mắt lại [Am]trào.
ĐK:
Kết thúc một mối [F]tình và đã xa một bóng [G]hình
Khép đôi mi ướt [Em]nhoà để không thấy em dần [Am]xa
Cố níu lấy bàn [F]tay buông lơi hơi ấm còn [G]vương
Đôi môi khô mím [Em]lại không thể gọi tên [Am]em.
Cất bước quay trở [F]về một thoáng con tim não [G]nề
Thấy ai đi sau [Em]lưng cũng ngỡ đó là [Am]em
Có lẽ anh còn [F]yêu còn thương em người [G]ơi
Nên anh cứ tưởng [Em]tưởng em trở về bên [Am]anh.