1. Từ đâu em Gđến thênh thang giữa chốn trần Dgian
Tựa vầng trăng Emsáng lung linh dệt bao ước Cmơ
Tơ vương lụa là áo Dthơ yêu Cnhau giữa mùa giông Dbão.
Từ đâu em Gđến cho ta một chút buồn Dvui
Tình như cơn Emsóng mênh mang dệt bao ý Cthơ
Sông xưa chẳng về bến Dmơ ai Chay thuyền đã xa Gbờ.
ĐK:
Gọi người yêu Gdấu đêm Dđêm mộng về bên Gnhau
Yêu Bmđương chỉ còn thương Cđau cho nhau cho hết đêm Gdài
Người Bmyêu dấu Amơi hương xưa chìm trong nỗi Dnhớ
Riêng D7ta mưa ngập lối Gvề.
2. Đời chưa qua Ghết nên ta còn mãi tìm Dnhau
Đường xưa heo Emhút bơ vơ mình ta ngóng Ctrông
Sương rơi lạnh đầy bến Dsông ai Csay giữa mùa trăng Gúa.
Tìm đâu em Ghỡi cho ta một chút tình Dthôi
Trầm hương ai Emđốt đêm say cùng ta với Ctrăng
Cô đơn lệ buồn gối Dchăn dốc Cnghiêng rượu nồng ái Gân.