1. [F]Màu tình yêu thường [C]có màu chi [Gm]ai có thể trả [Dm]lời
Là [Bb]niềm cô đơn trong [F]tim người khác, là [Gm]lửa hoa trong người [C]khác
[F]Vì yêu ai cười [C]vui hạnh phúc, [Gm]ai nước mắt lăn [Dm]dòng
Cũng [Bb]vì yêu có người [F]lại hóa ra thành quỷ [C]ma.
2. Hỏi [F]tình yêu kia là [C]hoa gì thế? [Gm]Ai có thể trả [Dm]lời
Là [Bb]hồng yêu thương trong [F]mắt người khác, là [Gm]hợp bách trong người [C]khác
[F]Vì yêu có người [C]viết tình ca, [Gm]có người hát ca [Dm]tình
Và [Bb]người cần yêu mải [Gm]mê mà tìm chẳng [C]thấy.
ĐK:
Con hỏi [F]Phật tai vì [Am]sao người con [Dm]yêu không yêu mình [C]con
Phật lặng [Bb]im chỉ cúi đầu [F]niệm a di đà [Gm]niệm a di đà [C]Phật
Và người [F]nói vạn vật trần [Am]gian đều có [Gm]nhân duyên có duyên [Dm]nghiệp
Sao [Bb]con đi cả [Gm]đời chẳng có niềm [C]vui.
Con hỏi [F]Phật phải làm [Am]sao để giải [Dm]thoát tâm con được [C]ra
Phật lặng [Bb]im chỉ cúi đầu [F]niệm a di đà [Gm]niệm a di đà [C]Phật
Và người [F]nói sắc tức thị [Am]không là không [Gm]tức thị sắc thôi [Dm]mà
Mà [Bb]sao con cứ quyến [C]luyến tương tư chẳng thể [F]rời.