Bâng [Am]khuâng ta miên man như chìm [Dm]trong kỷ niệm
Trên phố [F]vắng giờ [G]còn ai với [C]ai
Người làm [Dm]sao khi mưa giăng [Am]đầy
Giờ này một mình [F]ta vây kín nỗi quạnh [Em]hiu
Tình [C]ơi sao tình vội chắp [Am]cánh bay cao
Em [G]hỡi giờ nơi [Dm]nào
Để ta giờ [E7]này một mình ngồi ôm niềm nhớ
Cô [Am]đơn ta lang thang đi tìm [Dm]bao kỷ niệm
Nơi góc [F]phố của một [G]thời đã [C]xa.
Người xưa [Dm]đâu chỉ còn nỗi hoang [Am]tàn
Lạnh lùng một mình [F]ta lặng lẽ trong màn [Em]đêm.
Người [C]ơi sao người vội lỡ [Am]bước
Quên [G]mau bao tháng ngày êm [Dm]đềm
[Am]Nhớ mãi hôm nào người đành lòng [E]nói
Duyên không [E7]thành, thôi đành hẹn kiếp [Am]sau.
ĐK:
Làm [Am]gì còn có kiếp [Dm]sau
Để [G]mà người thương người [C]nhớ.
Tình [Am]đầu người nỡ dối [G]dang
Cho [F]ta nhớ thương từng [E7]đêm
Trăm [G]năm kiếp này không [Am]trọn
Người đừng hẹn hứa kiếp [Dm]sau
Vì cuộc [G]đời thì về cõi hư [C]vô
Biết gì [E7]đâu khi đã là cát [Am]bụi.
* Chỉ [Am]vì ta quá trót [Dm]yêu
Nên giờ [G]này ngồi ôm niềm [C]nhớ
Tình [Am]đầu tình lỡ mất [G]nhau
Kiếp [F]sau khó khi gặp [E7]nhau
Trăm [G]năm kiếp này không [Am]trọn
Người đừng hẹn hứa kiếp [Dm]sau
Vì cuộc [G]đời thì về cõi hư [C]vô
Biết gì [E7]đâu khi đã là cát [Am]bụi.