Đứng lặng chờ [Am]ai, mà [D]sao đau nhói trong [Am]lòng
Đứng lặng chờ [D]ai, mòn [Em]mỏi ngóng trông từng [Am]ngày
Nặng lòng sầu [G]mang, người xưa sao nỡ qua [C]cầu
Ai đã theo [D]chồng, còn [Em]đâu nữa mà [Am]mong.
Bìm bịp chiều [Am]kêu, sao nức nở trong [D]lòng
Hỏi người nơi [G]đâu, còn thương còn nhớ con [C]đò
Nắng dãi mưa [D]dầm con đò miệt mài thương [Am]nhớ
Xót xa trách [G]phận, cũng [Em]vì chữ nghèo đò [Am]ơi
ĐK:
Đò [D]ơi, đò [Am]ơi ai mang con đò [F]sang đến nơi xứ [C]người
Để lòng bậu [D]đau, gào thét giữa canh [Am]thâu
Tội tình chi [G]đâu, người vui kẻ đau u [C]sầu
Chung gánh nhịp [Em]cầu, ai ngờ dang dở tình [Am]đau.
Giọt lệ chia [Am]ly, tình [D]duyên là buổi ban [Am]đầu
Gấm lụa giàu [D]sang, đò [Em]nay giờ có đôi [Am]rồi
Trách người ta [G]chi, người đi có thương tiếc [C]gì
Ôm nỗi sầu [Em]đau, dặn lòng cố quên con [Am]đò