1. [F]Cớ sao em phải lạnh lùng?
Lạnh lùng chẳng [F]giúp em trông cool ngầu hơn
Cũng đã mấy [E]năm rồi từ lần giận giỗi
Em chỉ thấy [C]căm thù khi nghĩ về tôi
Những yêu dấu [F]lỡ làng như hoa tàn rồi
Dẫu tôi đã [F]thay đổi em vẫn từ chối
Em cố [Em]lánh mặt chờ duyên mới không phải [C]tôi
Càng thêm lảng [F]tránh chỉ khiến em càng mất [F]phương hướng
Liệu ai có [Em]thể nhắm mắt khi phải băng [C]qua đường?
Càng không thể thể [F]ghét nổi một người mình đã [F]từng thương!
Chợt thấy vấn [Em]vương. [G]
Có quá nhiều [F]điều để kể phải không [F]em?
Có quá nhiều [Em]điều để kể phải không [C]em?
Có quá nhiều [F]điều để kể phải không [F]em?
Có quá nhiều [Em]điều để kể phải không [C]em?
2. Ừ thì ta vốn [F]biết đời này chỉ là cõi tạm
Hồn ta trốn [F]miết trong đọa đầy của xác phàm
Cạn một ly [Em]vơi niềm đau
Đời cho ta tìm nhau lần nữa, [C]dẫu cảm xúc chỉ là nhất thời
Nhưng đôi khi là cả [F]đời chỉ có một lần thôi!
Hay là ý [F]trời ta không thể thành đôi?
Nhưng xin đừng vội, [Em]yêu sai là có tội
Cứ để cho đêm [C]tối dẫn dắt cảm xúc thôi!
Nhạc hay vốn [F]chỉ nên vang lên vào giữa [F]đêm thôi!
Vì trong bóng [Em]tối tiếng con tim sẽ nói [C]thay lời
Nhịp tim bối [F]rối, ánh mắt em là câu [F]trả lời
Thật nhất trên [Em]đời! [C]
Có quá nhiều [F]điều để kể phải không [F]em?
Có quá nhiều [Em]điều để kể phải không [C]em?
Có quá nhiều [F]điều để kể phải không [F]em?
Có quá nhiều [Em]điều để kể phải không [C]em?
[F]Uh uh uh [F]uh
Sao em không [Em]nói một lời? [C]
Một người vẫn chờ [F]em tới [F]
Hay do trái tim em cần nghỉ [Em]ngơi? [C]
* Lối cũ từng [Dm]qua chẳng có hai chúng [G]ta
Người tình [C]cũ giờ lại thành người thứ [F]ba
Bờ vai anh [Dm]vẫn còn là khoảng [E7]trống
Nhưng [F]em chẳng cần đến [G]nữa.
Có quá nhiều [F]điều để kể phải không [F]em?
Có quá nhiều [Em]điều để kể phải không [C]em?
Nhưng hãy im [F]lặng để nghe tiếng con [F]tim
Có yêu thương [Em]nào còn giữ mãi cho [C]nhau?
Nhạc [F]hay vốn chỉ nên vang lên vào giữa [F]đêm thôi
Vì trong bóng [Em]tối tiếng con tim sẽ nói [C]thay lời…