1. Màn sương buông kín mòn lối [D]đi [Bm]
Nhẹ nhàng [D]rơi lá vàng biệt [G]ly [Em]
Đại lộ vắng bóng chiều lặng [G]lẽ
Cùng dìu [D]bước phố chiều lộng [B7]gió
Sánh [Em]vai tròn giấc [A]mơ. [A7]
2. Thời gian ơi hãy dừng bước [D]trôi [Bm]
Để chiều [D]thu có người bên [G]tôi [Em]
Cùng ngồi đếm lá chiều vàng [G]úa
Dệt mộng [D]thắm với nhiều hẹn [Bm]ước
Cánh [A7]hoa đời ngát [D]hương.
ĐK: Anh đã ra [G]đi chiều nao [Em]
Ôi [F#m]phút chia [G]ly buồn [D]sao!
Nghe [Bm]gió heo [Em]may bồi hồi [Bm]
Chiều thu mang [Em]rét mướt cho lòng [A7]tôi.
3. Thời gian không xóa nhòa giấc [D]mơ [Bm]
Để chiều [D]nay có người bơ [G]vơ [Em]
Một mình đếm lá chiều vàng [G]úa
Một mình [D]bước phố chiều buồn [Bm]vắng
Nhớ [A7]anh người gió [D]sương.