Tone nữ [D]
1. Anh và [Bm]em nay, giờ chia tay dài sắp [D]đến
Phải ngồi ngậm ngùi nhìn anh u [F#m]buồn
Em mang bao nhiêu điều khó [Bm]nói nên câu.
Dù em [D]biết rằng mình chỉ là tạm xa [F#m]nhau
Thời gian qua đi rồi ta thấy [Em]lại
Một mai yêu thương kề hai mái [G]đầu.
Vậy mà em [Em]cứ đắn đo, vẫn cứ lo ai trong hai chúng ta đổi thay
[Bm]Không có nhau, xa trái tim liệu rằng chuyện ta đến đâu?
[Em]Khi phải đi nơi có hy vọng, [G]nguyện cầu mọi thứ như anh và [A]em ước mơ.
ĐK:
Phương xa hãy sống [D]vui người yêu ơi
Em mong anh thế [F#m]thôi dù có lúc
Sóng [Em]gió chông gai xin [A]anh vững vàng người [Bm]hỡi.
Nơi đây em nhớ [D]anh, và thương anh
Bao lâu quen chở [F#m]che giờ trống vắng
Trước [Em]mắt cô đơn nhưng [A]em luôn yêu và [D]chờ.
Tone nam [G]
2. Anh và [Em]em, tìm làn hơi ấm từng phút [G]cuối
Từ ngày hẹn hò rồi chung ước [Bm]thề
Chưa khi nao ta phải chia [C]cách xa xôi nhường này.
Để người cô [Am]đơn rất lâu đôi mắt sâu trong đêm sương cũng muôn xót thương
[Em]Không thấy nhau nhưng với anh chẳng gì đổi thay trái tim
[Am]Nơi chúng ta gửi gắm hy vọng, [C]nguyện cầu mọi thứ như anh và [D]em luôn hằng mơ.
ĐK:
Em ơi anh phải [G]đi người yêu ơi
Xin em lau khóe [Bm]mi, vì mỗi lúc
Nước [Am]mắt em rơi tim [D]anh bồi hồi nhiều [Em]lắm.
Phương xa anh nhớ [G]em, và thương em
Bao lâu quen có [Bm]em, giờ trống vắng
Dẫu [Am]biết xa xôi nhưng [D]anh mong em đừng [G]buồn.
Ở miền [C]đất rất mới theo một nếp sống mới
Khi bình [Em]minh nơi anh lại là màn đêm nơi em
Trong thử [C]thách quá lớn ta càng phải tin yêu hơn
Để không [D]gian chẳng nhiều xa xôi.
Phương xa hãy sống [C]vui, em mong anh thế [Em]thôi
Nước [D]mắt em rơi tim [G]anh bồi hồi nhiều [Am]lắm. [D]
Tăng tone [G]-> [A]
Mong qua nhanh tháng [A]năm để bên nhau
Cho em thay nhớ [C#m]nhung bằng êm ấm
Dẫu [D]biết xa xôi nhưng [E]anh mong em
Vẫn [D]thấy an vui luôn [E]mang nụ cười
Vì dẫu [D]phải xa nhau hai [E]ta luôn yêu và [A]chờ.