1. Trời mờ mưa [D]giăng nghe con cúm núm héo hon kêu [Am]bạn
Tiếng buồn xa [G]xăm đơn côi dưới mưa thương lời hẹn [Em]xưa [Am]
Ai chờ ai [D]trông tình người xưa nhớ nhau quay [Am]lại
Trăng qua mấy [G]mùa đêm nghe gió [Em]lùa qua hàng giậu [Am]thưa.
2. Ngày nào bên [D]nhau mùa cúm núm kêu lúa say bông [Am]vàng
Những chiều hẹn [G]nhau trắng đồng mưa bay tay ấm vòng [Em]tay [Am]
Hẹn ngày đầu [D]xuân chung đò sang áo hoa rộn [Am]ràng
Nhưng nay hết [G]rồi anh thay đổi [Em]lòng em còn vì [Am]mong.
ĐK:
Mùa cúm núm [D]kêu, mùa gió thở [Am]than
Qua một thời [G]xuân, qua một mùa yêu em giờ quạnh [C]hiu
Trách ai đành [D]quên, cho bến em buồn [F]tênh
Tiếng kêu u [G]sầu đời cúm [Em]núm cũng như duyên [Am]mình.
Để cúm núm [D]kêu, để nước mắt [Am]rơi
Hai mùa chờ [G]nhau, hai mùa biệt ly anh hẹn mà [C]chi
Lỡ duyên đành [D]thôi, nước xuôi bèo [F]trôi
Sông sâu ai biết [G]dòng, người ai hiểu [Em]lòng sao còn hoài [Am]mong.
* Trời mờ mưa [D]giăng nghe con cúm núm nhớ [Em]anh vô [Am]cùng.