1. Đà Lạt chốn [D]xưa còn [A7]ai biết mong [D]chờ
Để lòng vấn [G]vương phút [A7]giây mộng mơ [D]cũ
Cuộc tình thiết [Bm]tha đã [F#m]qua bao ngày [G]vui
Lắng trong sương [Em]chiều rơi nhớ [A7]nhung nào đầy [D]vơi.
ĐK: Hôm em [G]đi trời mây [A7]luống u [D]sầu
Nhìn [G]nhau không nói nên [F#m]câu
Nước Xuân Hương [Em]đầy mà tình vơi cạn [A]quá
Nắng mưa [Em]hai mùa còn ta với [A]ta.
2. Đà Lạt phố [D]xưa còn [A7]ghi dấu chân [D]người
Kỷ niệm dấu [G]yêu sắt [A7]se lòng phố [D]cũ
Từ người cách [Bm]xa cánh [F#m]hoa đào ngày [G]xuân
Lẻ loi chiều đợi [Em]mong tiếc [A7]thương cuộc tình [D]không.