1. [Dm]Phía trước những cuộc vui
Nào ai [F]quan tâm tới khoảng trống phía sau cùng [C]bước về
[Dm]Cũng rất muốn chẳng tin
Đôi khi [F]ta muốn nhưng đâu viết ta chính là [C]ai
[Bb]Hai tay xuôi đút túi [F]quần đi lang thang
[Gm]Bất giác thấy tuyết trắng giữa trưa hè [A]vắng.
[Dm]Muốn bước sang một bên
Để tự [F]nhiên vận xấu tới lúc cũng sẽ dần [C]phai tàn
[Dm]Nhưng trên xa lộ vắng
Nào đâu [F]ai bước tới đúng lúc để cứu [C]lấy ta
[Bb]Ước lúc đó có người [F]nào đi ngang chìa tay
[Gm]Có tấm vé làm lại mọi [A]thứ.
ĐK:
Xin thôi đừng [Dm]mơ [Bb]
Đừng để mình [F]rơi trong miên man tự mình [C]chuốc lấy rắc rối
Thay cho lời [Dm]nói [Bb]
Cởi sợi thừng [F]quấn những nút thắt để rời bỏ [C]nơi kia chơi vơi.
2. [Dm]Phía sau những cuộc vui
Bạn còn [F]tin nơi kia ai đó sẻ chia được [C]bao điều
[Dm]Sau mỗi giấc ngủ mê
Rồi tới [F]lúc bạn sẽ biết rõ chính mình là [C]ai
[Bb]Nếu lúc đó có người [F]nào đi ngang chìa tay
[Gm]Hãy nắm lấy ta về nhà [A]thôi.
* [Dm]Biết đâu ngày [F]sau
[Dm]Nào đâu quá [C]vội
[Dm]Phía xa còn xa [F]lắm
Gạt bỏ [Dm]hết dấu hắc ám, rồi [A]bước.