1. [C]Biết chẳng xứng đáng với [G]trái tim ai
Anh luôn lặng [Am]thinh riêng mình em mong [Em]ngóng
[F]Nước mắt đẫm ướt thức [C]giấc đêm khuya
Mà đâu [Dm]thấy ai kia hồi [G]âm.
2. [C]Biết chẳng có thể dối [G]trá được nữa
Vì người [Am]bên em cũng chẳng phải [Em]anh
Người thật [F]tâm yêu anh, là người [C]anh thờ ơ
Vội quên [Dm]hết đi chân tình [G]kia.
ĐK:
Vì anh vô tình [C]tổn thương hai người [G]sao?
Để mai ai sẽ [Am]khóc khi không còn [Em]nhau
Dối trá mang tên ngọt [F]ngào vì chính anh mang niềm [C]đau
Ngốc nghếch chia đôi tình [Dm]yêu đâu ai người [G]sau.
Vì anh vô tình [C]khiến cho hai người [G]đau
Và rồi anh bây giờ [Am]khóc khi ta không còn [Em]nhau
Kết thúc đâu ai biết [F]được tình duyên đây còn nợ ở [C]đâu?
Cả cuộc đời này là [Dm]em mà thôi [G]dẫu cho đau lòng ai [C]kia.
* [F]Tình là gì? ai biết [C]đúng sai
[Dm]Ai yêu hơn sẽ [Am]đau
Dù giờ [F]ta đâu còn gì? [C]Mai này ra sao?
Thì anh cũng [Dm]xin một lần yêu [G]nhau.