1. Cho [Am]em tình yêu và ngăn cách
Để muôn [E7]đời ta vẫn luyến thương [Am]nhau
Lòng chân [F]thành dù còn xin đừng [Dm]nói
Trần gian [G]này ôi trần gian này
Câu chung tình mấy [E7]người.
2. Cho [Am]em lời ru tròn giấc ngủ
Rồi mai [E7]này thôi nhé hãy xa [Am]nhau
Rồi mai [F]này gọi thầm tên mình [Dm]nhớ
Và nhớ [G]hoài vết tình nhớ hoài
Kỷ [E7]niệm khắc lên [Am]môi.
ĐK: [Am]Nếu, nếu nói rằng [F]đời ta chỉ đẹp khi [E7]tình còn dang [Am]dở
[G]Và tình mất [C]vui khi đã vẹn câu [Am]thề
Anh xin [F]làm vầng trăng lẻ loi [Dm]bóng
Cho khuê [E7]phòng người [F]yêu ngồi trông [E7]ngóng.
3. Cho [Am]em mùa xuân đầy hoa bướm
Rồi âm [E7]thầm, xin hãy cố quên [Am]đi
Để thu [F]buồn tràn vào tâm hồn [Dm]vắng
Tình ban [G]đầu, ôi tình ban đầu
Muôn [E7]đời mấy ai [Am]quên.