1. [C]Khi hoàng hôn hắt hiu từng [Am]vệt mong manh
[C]Khi dòng xe nối đuôi nhau trôi [Am]qua thật nhanh
[C]Khi bàn tay vốn thân quen chẳng [Am]còn nơi đây
Là [Dm]lúc nỗi [Em]nhớ ùa [F]về. [G]
2. [C]Khi tình yêu bỗng nhiên chẳng [Am]dành cho anh
[C]Khi lời hứa với em sao [Am]quên thật nhanh
[Dm]Khi nụ hôn đánh [C]rơi từng nhịp yêu [G]thương [E7]
Là lúc kết [Am]thúc thật rồi kỷ [G]niệm có nhau một [F]thời
Là [Dm]lúc anh phải đoán [C]xem từng ngày không [G]em, rồi sẽ ra [C]sao?
ĐK:
Đôi khi nhầm một chuyến [F]xe, lại [G]đưa chúng ta về [C]nơi muốn đến
Nhưng em lại chẳng muốn [F]quay về, về [G]nơi chúng ta dừng [C]lại
Anh gom từng vệt nắng [F]cuối trời để [G]thắp sáng hy vọng rằng [Em]em sẽ trở [Am]về
Chờ [Dm]đợi có đáng sợ chỉ [G]là anh không biết chờ đến bao [C]giờ?
* Chờ [Dm]đợi đâu đáng sợ
Chờ [F]đợi có đáng sợ
Hỡi [G]em [C]