(st-52 Văn Vũ)
Đêm nằm một mình len lén nhớ [Am]anh
Đêm [Dm]khuya rồi em bỗng thấy chơi [Am]vơi
Tim [F]em nơi đâu giữa biển chiều [E7]nay
Biển đau [F]theo nỗi [Dm]nhớ hét khát [E7]khao
Đêm [Am]lạnh ta nằm im trong góc vắng
Trời vào [G]đông tim em như buốt [C]giá
Đêm khuya [Am]buồn lại thức trắng nhớ [Dm]anh
Biết tim [E7]đau nụ hôn nồng thiết [Am]tha
ĐK: Đêm [F]khuya rồi em bỗng thấy chơi [G]vơi
Mình xa [Dm]nhau nghẹn lòng khóc theo [C]mưa
Tình yêu [Am]đó trong em luôn có [Dm]anh
Nhớ anh say [E7]đắm để rồi khắc trong [Am]tim
Đông [Am]vào đêm khuya luôn trống vắng
Biển và [G]đông theo em mỗi nỗi [C]nhớ
Con tim [Am]buồn chờ mãi cuối biển [Dm]đông
Nhớ nhung [E7]ơi từng hơi thở với [Am]anh