[C]Người yêu ơi, này [Fm]người có nhớ
Mình [C]từng bên nhau yêu [Am]thương như giấc [Dm]mơ
[Fm]Tay trong cánh tay mình [C]không xa rời phút giây
[Dm]Nhưng nào [G]đâu biết hôm [C]nay.
[C]Giờ trong em mọi chuyện [Fm]là quá khứ
[C]Chỉ như gió mây thoáng [Am]qua như [G]hai người lạ
[Am]Để lại anh với một [Em]nỗi đau, anh [F]cố gắng để vượt [Fm]qua
Cố quên [Dm]đi từng kí [G]ức của hai [C]ta.
ĐK:
Thật quá [C]khó để anh tìm ra một lý [G]do
Để con [Am]tim này [G]thôi từng đêm ngóng [F]chờ [A7]
Làm [Dm]sao để quên khi [G]anh nhắm đôi mi [Em]lại, hình dung [Am]em mãi không thể [Dm]phai?
Dù [F]chẳng còn là mãi [G]mãi.
Phải làm [C]sao để anh tìm ra một lý [G]do?
Để quên [Am]đi người mà [C]anh chẳng cần đắn [Em]đo
Thời [F]gian rồi [G]sẽ có khi phai [Em]nhòa để anh [Am]thôi nhớ đến
[Dm]quên người anh đã [G]yêu hơn chính [C]mình.