1. Chiều [C]trông lên ngọn đồi [G]xa, kín mây giăng [Dm]phủ mưa ngang lung [C]trời
Con [Am]ngồi nhớ chuyện ngày [Dm]xưa, ngày con thơ [F]ấu [G7]mỗi khi mưa [C]về
Mẹ [Dm]lo nhà dột nhiều [Bb]nơi, mẹ lo mưa [F]tạt mẹ lo gió [G7]lùa.
2. Nhọc [C]đôi chân mẹ ngược [G]xuôi, gió to mưa [Dm]nặng mong manh thân [C]gầy
Cho [Am]đàn con trẻ bình [Dm]yên, một sương hai [F]nắng [G7]quản chi đêm [C]ngày
Mẹ [Dm]ơi gian khổ mẹ [Bb]mang, đắng cay mẹ [G7]chẳng nửa lời than [C]van
ĐK : Rồi một [C]ngày đất trời âm [G7]u, rồi một ngày mất mẹ thiên [C]thu
Chiều mưa [Dm]ngâu ấy con xa [Am]mẹ, mùa vu [F]lan đóa hoa chưa [G]cài
Mẹ ra [F]đi lòng con chơi [Dm]vơi, mẹ ra [F]đi đời [G7]con lẻ [C]loi
3. Từ [C]khi xa mẹ đìu [G]hiu, trước sau cô [Dm]quạnh mênh mang nỗi [C]buồn
Mỗi [Am]lần mưa đổ ngoài [Dm]hiên, nhìn ra sân [F]vắng, [G]còn đâu mẹ [C]hiền
Chiều [Dm]nay mưa lại về [Bb]đây, lòng con nhớ [G7]mẹ, biết làm sao [C]vơi.