Trong cuộc [Em]sống đâu có ai là [Am]không
Phải [D]rơi những giọt [G]lệ
Đâu có [C]ai là không có lúc [Am]mắc sai lầm
Và [B7]đánh mất đi người mình [Em]yêu.
Ngày [Em]xưa tôi cũng thế, chỉ [Am]vì những đam mê
Đánh mất [D]đi người tôi đã [G]yêu
Giờ [C]đây ôm nuối tiếc, nhiều [Am]khi muốn thét lên
Giá [B7]như ngày ấy, có thể quay lại với [Em]tôi.
ĐK:
Tôi đã [Em]cố tập sống, một cuộc [Am]sống cô đơn
Và học [D]cách một mình để bước [G]qua những nỗi đau thực [C]tại
Sau [Am]những vấp ngã tôi gây [B7]ra làm hai ta cách [Em]xa.
Tôi đã [Em]cố tập quên, những quá [Am]khứ đau thương
Cho [D]dù ngày đó, cũng [G]đã xa xôi
Không [C]biết liệu tôi có [Am]thể đứng lên
Và mạnh [B7]mẽ vượt qua nỗi đau mà tôi đã gây [Em]ra.