Chỉ nhớ người [B7]thôi
Chỉ nhớ người [Em]thôi
Chỉ nhớ người [B7]thôi cũng hết [Em]đời
Chim [Em]về góc [E7]biển bóng xa [Am]khơi
Lòng tôi lũng thấp hồn hiu [B7]quạnh
Chẳng chiến chinh [Am]mà [D]cũng [C]lẻ [B7]đôi.
Chỉ nhớ người [Am]thôi [B7]cũng hết [Em]đời
Buổi chiều chăn [C]gối thiếu hơi [B7]ai
Em [Am]đi để lại hồn thơ [Em]dại
Tôi vó câu [B7]buồn sâu sớm [Em]mai.
Chỉ nhớ người [Em]thôi
Chỉ nhớ người [Am]thôi
Chỉ nhớ người [B7]thôi hết kiếp [Em]người.
Em [Am]còn gương lược dấu đường [Em]ngôi?
Đêm [E]mơ thấy [B]tóc thơm vai xõa
Và khoảng trời [B7]xanh [A]đến rợn [B7]người.
Chỉ nhớ người [Am]thôi [B7]cũng hết đời
Như trời nhớ [C]đất rất xa xôi
Nắng mưa nhớ [B7]mãi hàng hiên [Am]đợi
Thư nhớ hồi [B7]âm lệ nhớ [Em]môi.
Chỉ nhớ người [Am]thôi [B7]sông cũng [Em]cạn
Nói gì kiếp [C]khác với đời [B7]sau
Đôi [Am]khi nghe ấm trên da [Em]thịt
Như thể ai [Am]đi [B7]mới trở [Em]về.