Anh chỉ [Dm]có một mình em thôi
Sẻ chia nỗi [Gm]buồn nhân đôi niềm [A7]vui
Em là ngọn [C]gió mong manh giữa [F]đời
Vô tình qua [Gm]đây, lối [A7]xưa tôi [Dm]về.
ĐK:
Gặp [Dm]nhau mặt trời rực [Bb]sáng
Và khi [C]xa thèm tỏ vầng [F]trăng
Đồng [Gm]xa phiêu diêu hoa [C]vàng
Em [A7]ngồi với gió lang thang.
Đường [Dm]khuya em về thật [Bb]xa
Để [C]vương một trời nhớ [F]thương
Đợi [Gm]ai mà cửa xuân để [C]ngỏ
Chờ [A7]ai gió chẳng dám [Dm]vào.
* Anh sẽ [Dm]về từ phía những ngôi [Bb]sao
Và những cơn [Gm]mưa mùa hạ mang [A7]theo
Chiều buông [Gm]xuống bên thềm hát ru [C]người
Một mình [A7]em chỉ có mình em [Dm]thôi.
Anh chỉ [Dm]có một mình em thôi
Anh chỉ [A7]có một mình em [Dm]thôi