1. [Dm]Cuối cùng đã [Am]hết rồi
Người rời [Bb]xa chốn mưa [F]buồn
Vì [Gm]anh? vì [Dm]em ?
Giờ [C]cũng đâu còn nghĩa [A7]lý gì.
2. [Dm]Biết người chẳng [Am]quay về
Vậy mà [Bb]sao cứ hoài [F]mong đợi
Từng [Gm]yêu ai đến [Dm]điên dại
Mà lại đâu [C]hay anh đang lừa [A7]dối.
ĐK:
[Dm]Cần một người đến [Am]bên tôi
Ủi [Bb]an tôi được [F]không
[Gm]Cần một người cho tôi [Dm]mượn bờ vai
Xin giúp [C]tôi che đi sự yếu [A7]đuối.
[Dm]Cần một người nói [Am]thương tôi
Chân [Bb]thành không gian [F]dối
Vì [Gm]cuộc sống vốn [Dm]chẳng yên bình
Vậy cớ [C]sao duyên phận [A7]cũng mong [Dm]manh.
* [Dm]Mưa ngoài trời sao [Am]chẳng vơi
Làm [Bb]nước mắt không ngừng [F]rơi
[Gm]Anh đang bên người [Dm]ấy
Mà nào [C]hay tim em vỡ [A7]nát.
Tăng tone [Dm]-> [Em]
ĐK:
[Em]Cần một người đến [Bm]bên tôi
Ủi [C]an tôi được [G]không
[Am]Cần một người cho tôi [Em]mượn bờ vai
Xin giúp [D]tôi che đi sự yếu [B7]đuối.
[Em]Cần một người nói [Bm]thương tôi
Chân [C]thành không gian [G]dối
[Am]Phải chăng cả [Em]duyên phận
Cũng [D]mong manh như cuộc [B7]sống bao trái [Em]ngang.