1. Sáng [Am]sớm ta thức dậy
Nhìn [C]thấy bình minh [Am]lên
Hương [F]thơm ngào ngạt [Em]đến
Gió nhẹ cánh sen [F]lay. [E7][Am]
Sáng [Am]sớm ta thức dậy
Ngàn [C]ánh hồng ban [Am]mai
Từng [F]đài sen gương [G]ngọc
Mọc [Em]giữa cơn giông [Am]dài.
ĐK:
Ta [Am]thấy mình trong [F]mơ
Giấc [G]mộng hóa thành [C]sen
Đời [Am]dù trong dù [G]đục
Vẫn [Em]hồn nhiên tọa [F]thiền. [E7]
Ta [F]thấy lòng an [Am]nhiên
Mọi [G]sầu đau khổ [C]hận
Nhờ [Am]tiếng Kinh câu [G]Kệ
Làm [E7]vơi tan muộn [Am]phiền.
2. Sáng [Am]sớm ta thức dậy
Vẫn [C]thấy Trời bao [Am]la
Hít [F]vào tâm tĩnh [Em]lặng
Thở ra tâm hiền [F]hòa. [E7][Am]
Mỗi [Am]sáng ta thức dậy
Chào [C]đón niềm an [Am]vui
Tâm [G]sen Phật tỏa [Em]ngát
Lòng [E7]thành cảm ơn [Am]đời.