1. Gió sương đã [F]về, trời lạnh không hỡi [C]em
Lại gần anh người [Dm]ơi anh sẽ ôm em không rời [Am]bước
Chỉ cần em hạnh [Bb]phúc, chỉ cần em được [C]vui
Thì dù bao sóng [Bb]gió anh sẽ che chở em đừng [C]lo.
2. Có khi dỗi [F]hờn, mà lòng không đổi [C]thay
Mắng nhau vậy [Dm]thôi nhưng vẫn thương yêu nhau nhiều [Am]lắm
Chỉ cần được [Bb]thấy, nụ cười em hồn [F]nhiên
Thì cho tim có [Bb]lớn cũng sẽ vỡ nát như hạt [C]mưa.
ĐK:
Trời sương lạnh [F]lắm, anh cần một vòng tay [C]ấm
Ước gì người ngồi bên [Dm]anh siết chặt lấy đôi bàn [Am]tay
Ước gì người kề môi [Bb]hôn, hôn thật lâu không cần [F]biết ta nghĩ gì
Chỉ [Bb]yêu và yêu và yêu thật đậm [C]sâu.
Trên trời ngàn vì [F]sao, anh cầm một vì sao [C]xinh
Nói lời thẹn thùng vào [Dm]đó gửi vì sao đến tặng [Am]em
Có người ngày ngày mong [Bb]nhớ, nhớ về em, nhớ người [F]thương, nhớ rất nhiều
Chỉ [Bb]mong em hiểu và yêu anh nhiều [C]hơn cả thế giới là [F]em.