Phôi pha
1. Ôm lòng [Em] đêm nhìn vầng trăng mới [G] về Nhớ chân giang [Em] hồ Ôi phù [B7] du từng tuổi xuân đã [D] già Một ngày kia đến [B7] bờ đời người như gió [Em] qua. 2. Không còn [Em] ai đường về ôi quá [G] dài Những đêm xa [Em] người Chén …
1. Ôm lòng [Em] đêm nhìn vầng trăng mới [G] về Nhớ chân giang [Em] hồ Ôi phù [B7] du từng tuổi xuân đã [D] già Một ngày kia đến [B7] bờ đời người như gió [Em] qua. 2. Không còn [Em] ai đường về ôi quá [G] dài Những đêm xa [Em] người Chén …
Vẫn biết ta giờ không trẻ [Em] nữa Sao thương [Am] ai ở mãi cung [B7] hằng Lời nguyện [Em] cũ trên đầu như nguyệt [Am] quế Đâu chịu [B7] nhoà khi tới giữa mùa [Em] trăng. [Em] Tôi đã yêu đã yêu như chết là hạnh [Am] phúc Tôi đã quên [B7] mình chỉ …
1. Những hẹn [D] hò từ nay khép lại, thân [Em] nhẹ nhàng như mây Chút nắng [D] vàng giờ đây cũng [A] vội, khép lại từng đêm [A7] vui Đường quen [D] lối từng sớm chiều [A] mong, bàn chân xưa qua đây ngại [D] ngần Làm sao [Bm] biết từng nỗi đời [A7] …
1. Chiều [Am] đông sương giăng phố [F] vắng Hàng cây lặng [Dm] câm, tháp [E7] cổ mặc [Am] trầm Ta còn chờ [Dm] ai, nhạt phai sắc [F] nắng Heo mây tan [E7] nhoà, bao giấc mơ [Am] xưa. 2. Giờ [Am] em mong manh như [F] khói Giờ [Dm] ta [E7] nắng đã …
Đêm mùa [Gm] đông đi trên con đường quen Nghe tiếng [Cm] rao [D7] bồi hồi nỗi [Gm] nhớ Đâu hàng cây quạnh hiu phố [D7] cũ Hà Nội ơi đêm mùa đông, Hà Nội [Gm] ơi. Đi tìm [Gm] em ta men theo thời gian Qua tháng [Cm] năm [D7] và mùa đông [Gm] …
Nghe [Em] từng giọt chiều rơi, sương [B7] về trên mái [Em] tóc Nghe từng giọt chiều [Am] rơi, mỏi [B7] mòn lên khóe [C] mắt Nghe từng giọt chiều [B7] rơi, trái tim rung vội [Am] vàng Nghe từng giọt chiều [B7] rơi, nỗi nhớ nào khôn [Em] nguôi. Ngày [Am] ấy chia tay …