Nhớ thành đô
1.Tôi xa đô [Am] thành một [E] đêm trăng mông [Am] mênh Tuy ra đi [F] rồi mà vẫn nhớ vẫn [Dm] thương hình bóng [E] ấy Người em [Dm] thơ đang từng giờ đợi [Am] chờ. 2. Tiếng hát những [Am] chiều thành câu thơ thương [Dm] yêu [G] Bao nhiêu con [C] đường …