Nguyệt tận
1. Tình đã [Dm] chết từ đêm nguyệt [Gm] tận Còn cho [A7] nhau nỗi nhớ vô [Dm] cùng Con phố [Bb] cũ dài như vô [C] hạn Khi cuộc [A7] đời chia ngả nhánh [Dm] sông. 2. Tình đã [Dm] chết từ cơn biển [Gm] động Sóng xô [A7] bờ gào nhớ tiếng [Dm] …