Duyên Trời phận ta
1. Từ ngày tha [Bm] hương lên đô [A] thành dãi nắng dầm [Bm] sương Thấm đượm mồ [E] hôi , nhưng lòng [A] tôi ý chí không [D] thôi Cố gượng đôi [A] tay, vượt qua giông bão cuộc [D] đời. Hẹn một ngày [A] mai , anh trở [F#m] lại thăm người em[Bm] …