Ơn [G]người trải một vạt [Em]thơ
Để ta ngồi [C]xuống khoảng mơ mộng [D]này
Mùa [Am]thu phải rất thơ [Bm]ngây
Cho nên níu [C]được bóng mây bên [D]trời
Vậy [C]là cũng đã tháng [Am]mười
Bao mùa lưu [C]trú trong đôi mắt [D]Người!
Người [G]cho ta một nụ [C]cười
Trăm năm luân [D7]lạc một đời yêu [G]thương.
Khi phơi [D]nắng lúc dầm [Em]sương
Một dòng sông [G]khát có buồn chi đâu,
Từ [Am]khi yếm lụa bắc [Bm]cầu
Hai tâm [D]hồn lạc tìm nhau đến [G]giờ,
Ta [G]cùng chung một giấc [Em]mơ
Cuối đường hạnh [Am]phúc đón chờ bao [G]năm.
Tay trong [Em]tay ngắm nguyệt [D]rằm,
Lay lay trong [C]gió trầm ngâm tháng [G]mười.
Nhớ [G]sao một ánh mắt [Am]cười..
Mãi lưu khoảnh [C]khắc nợ Người trăm [G]năm.