1. Nhiều người trần [F]gian thường [Bb]thích ngồi một [C]góc mà buồn [F]hiu
Chuyện từ ngày [Bb]nảo ngày nào rồi [C]mà cứ đăm [F]chiêu
Mấy thứ đã [Bb]trôi qua rồi thì [C]cho nó qua [F]đi
Tại sao phải [Bb]nhớ tối [C]qua ăn [F]gì
Hay họ thường [Bb]thích ngồi bàn ngồi [C]tính chuyện ngày [F]mai
Nhưng vui thì [Bb]ít mà toàn chỉ [C]thấy cứ lo [F]hoài
Đời có mấy [Bb]khi êm đềm, lo [C]chi lắm cho [F]cam
Đằng nào cũng [Bb]hết chủ nhật lại [C]thứ hai đi [F]làm
[Bb]Bao nhiêu giông gió [C]buồn phiền [Am]tất cũng sẽ [Dm]qua
Chỉ duy buồn [Bb]ngủ chẳng buông [C]tha ta bao [F]giờ
Vậy thì tại [Bb]sao không vui cho [C]nốt, suy nghĩ [A7]mãi để làm [Dm]chi
Ôm lo vào [Bb]hết cũng [C]đâu được [F]gì
ĐK: Nên thôi mình [Bb]quăng lo vô góc nhà
[C]Đi mau không phí hoài trời [Am]xanh kia và nắng [Dm]vàng
Tìm một ai [Bb]đó ta yêu thương mà [C]ôm cho thật [F]chặt
Làm điều mình [Bb]luôn luôn mong muốn dù [C]đôi khi hơi khó
Chuyện [A7]thế nào thì mình tính [Dm]sau
Còn giờ hãy [Bb]cứ bớt [C]lo một [F]ngày
2. Nhiều người trần [F]gian lại [Bb]tiếc vì cơ hội [C]đã trôi qua [F]rồi
Không chịu chộp [Bb]lấy mà họ lại [C]cứ đắn đo [F]thôi
Ta vốn chẳng biết [Bb]trước được điều gì nên [C]ta cứ làm [F]đi
Nhiều khi ăn phở buổi [Bb]sáng mà tối [C]nay ăn [F]mì
[Bb]Bao nhiêu giông gió [C]buồn phiền [Am]tất cũng sẽ [Dm]qua
Chỉ duy buồn [Bb]ngủ chẳng buông [C]tha ta bao [F]giờ
Vậy thì tại [Bb]sao không quên đi [C]hết để mà [A7]sống cho thảnh [Dm]thơi
Hơi đâu mà [Bb]cứ sống [C]cho miệng [F]đời
Nên thôi mình [Bb]quăng lo vô góc nhà
[C]Đi mau không phí hoài trời [Am]xanh kia và nắng [Dm]vàng
Tìm một ai [Bb]đó ta yêu thương mà [C]ôm cho thật [F]chặt
Làm điều mình [Bb]luôn luôn mong muốn dù [C]đôi khi hơi khó
Chuyện [A7]thế nào thì mình tính [Dm]sau
Còn giờ hãy [Bb]cứ bớt [C]lo một [F]ngày