1. Chiều [Am]xuân trên bến bắc Cần [C]Thơ
Có người hành [Am]khất ôm cây ghi-[Dm]ta và chơi [E7]bolero [Am]
Dòng [Dm]sông, sông trôi mãi không [G]về
Tiếng ghi-ta [E7]buồn, mênh mang mênh [G]mang
Cùng [E7]đi mãi không [Am]về.
ĐK:
Ôi anh nghệ [F]sĩ [G]giang [C]hồ [A7]
Tiếng ghi-[Dm]ta, [E7]có [Am]nàng đời thôi khô [C]héo [Am]
và khách sang [G]sông
Có [F]dừng [E7]lại nghe anh [Am]hát
Cho tiếng ghi-[E7]ta vang [Dm]trên sông [E7]Hậu Giang mênh [Am]mông
Bole-[G]ro là [A7]đi mãi không [Dm]về
Bolero trong chiều xuân tái [E7]tê
Bolero nguồn [Am]sống, bolero chờ [G]mong
Dù [E7]đi mãi không [Am]về.
2. Chiều [Am]nay qua bến bắc Cần [C]Thơ
Có người lữ [Am]khách nghe bole-[Dm]ro mà đau thương mênh [E7]mông [Am]
Tình [Dm]yêu như con sáo sổ [G]lồng
Nước trôi bèo [E7]dạt, xa khơi xa [G]khơi
Và [E7]đi mãi không [Am]về.