1. Có bờ vai [Am]nào, đủ rộng không [C]anh
Để em [E7]tựa những đêm đông [Am]lạnh
Có bờ [C]vai nào, đủ rộng [F]không
Để em [Dm]thổn thức khi thất [G]vọng
Để em thỏa ấp những nối chờ [E7]mong
Có bờ vai [Am]nào, đủ rộng không [C]anh
Để em [E7]gửi những giấc mộng [Am]lành
Có bờ [C]vai nào, thật dịu [F]êm
Để em [Dm]gửi lúc tim tê [G]dại
Để không [Em]ngần ngại níu lầy [Am]bờ vai
ĐK: Bờ vai Giê-[C]su, bờ vai yêu [F]thương
Bờ [Dm]vai cho ai mệt [F]nhoài
Khi lòng tê [Dm]tái hay khi thất [G]vọng
Tựa [E7]nương những lúc sầu [Am]vương
Bờ vai Giê-[C]su, bờ vai yêu [F]thương
Bờ [Dm]vai cho ai đoạn [F]trường
Ai người lạc [Dm]hướng mang bao lụy [G]phiền
Bờ vai Giê-[E7]su là chốn bình [Am]yên
1. Có bờ vai [Am]nào, đủ rộng không [C]anh
Để em [E7]tựa những khi muộn [Am]phiền
Có bờ [C]vai nào, đủ rộng [F]không
Để em [Dm]gửi nhé khi đắng [G]lòng
Để em miểm cười những lúc sầu [E7]đông
Có bờ vai [Am]nào, đủ rộng không [C]anh
Để em [E7]mượn suốt bao canh [Am]dài
Có bờ [C]vai nào, thật bình [F]yên
Để bao [Dm]sầu đắng tan biến [G]dần
Để em một [E7]lần siết lấy bờ [Am]vai