1. Ai bảo rừng [G]xanh là quái ác
Ai bảo Trường [Em]Sơn là nắng rát
Gió núi mưa [C]ngàn sói beo quanh [D7]mình
Xiết bao kinh [G]hoàng
Tôi bảo rừng [G]xanh là quý giá
Tôi bảo Trường [Em]Sơn yêu biết mấy
Khi cháy trong [Am]lòng tôi
Lý [D7]tưởng dựng xây ngày [G]mai
ĐK: Rừng ơi ta đã về [Bm]đây
Mang sức của [Em]đôi tay
Lao [G]động khó khăn không [D7]quản ngại
Rừng [Em]ơi trong tiếng ca [Am]hôm nay
Vang lên cuộc [Bm]đời
Sáng [Am]tươi trong tương [G]lai
(* Tương lai huy [Bm]hoàng
Chiếu [Am]sáng rừng của [G]ta)
2. Như một đoàn [G]quân đi chiến đấu
Lý tưởng vì [Em]nhân dân nung nấu
Ta đến với [C]rừng với bao tin [D7]tưởng
Với bao mối [G]tình
Bên rừng dù [G]cho khi nắng rát
Bên rừng dù [Em]cho khi gió rét
Ta đến với [Am]rừng mang
Trong [D7]lòng ngàn vạn lời [G]ca