1. Đón [C]bước chân người về ngang lối [Em]xưa.
[A7]Gió khẽ đong [Dm]đưa khua [G7]nhành phượng vỹ lao [C]xao [C7].
[C7]Gợi bao nhung [F]nhớ thời sớm [G7]trưa khoác áo học [C]trò.
Áo trắng tinh [Dm]khôi tựa cánh [G7]bướm lay đùa [C]cây.
Áo [F]trắng ngày xưa ấy, hồn [G]nhiên ngắt nhánh phượng [Em]hồng.
Ép cánh hoa [Dm]khô thả xuống đôi dòng [C]thơ [C7].
Áo [F]trắng mộng ngoài cửa lớp, thầm [G7]mơ khi trống tan [Em]trường.
Sẽ có ai [Dm]kia chờ trước [G7]cổng, bên [C]đường.
2. Áo [C]trắng ngày xưa ấy xa rồi lòng hoài vấn [Em]vương.
[A7]Áo trắng tinh [Dm]ươm đến [G7]trường mang những yêu [C]thương [C7].
[C7]Cùng trang giấy [F]mới, cùng sách [G7]thơm, mực viết học [C]trò.
Bên tiếng Cô [Dm]Thầy giảng [G7]giữa bụi phấn [C]bay [C7].
Áo [F]trắng ngày xưa ấy, hồn [G7]nhiên ngắt nhánh phượng [Em]hồng.
Ép cánh hoa [Dm]khô thả xuống đôi dòng [C]thơ [C7].
Áo [F]trắng mộng ngoài cửa lớp, thầm [G7]mơ khi trống tan [Em]trường.
Sẽ có ai [Dm]kia chờ trước [G7]cổng, bên [C]đường.
3. Áo [C]trắng ngày xưa ấy bây giờ hòa màu tóc [Em]phai.
[A7]Áo trắng thôi [Dm]bay hao [G7]gầy theo tháng năm [C]trôi [C7].
[F]Hoàng hôn hoen [F]sắc, vạt nắng [G7]xiên loang vết nhạt [C]nhòa.
Áo trắng năm [Dm]xưa một [G7]thoáng tựa áng [C]mây.
* [C7]Gợi bao nhung [F]nhớ thời sớm [G7]trưa khoác áo học [C]trò.
Áo trắng tinh [Dm]khôi tựa cánh [G7]bướm lay đùa [C]cây.
[F]Hoàng hôn hoen [F]sắc, vạt nắng [G7]xiên loang vết nhạt [C]nhòa.
Áo trắng năm [Dm]xưa một [G7]thoáng tựa áng [C]mây.