1. Điều [F]ước lúc trước bé [G]thơ
Anh luôn [Am]mơ mình có sức [C]mạnh
Để [F]đến lúc anh lớn [G]lên
Bao kẻ [Am]xấu anh sẽ đấu [C]tranh.
Sự [F]tích thánh Gióng lúc [G]xưa
Cưỡi ngựa [Am]sắt chàng phi rất [C]nhanh
Dẹp [F]quân thù đi bằng [G]những khóm tre [C]xanh.
2. Giờ [F]đã biết lớn biết [G]khôn
Bao mộng [Am]mơ ngày xưa để [C]dành
Chỉ [F]muốn mãi mãi có [G]em
Tay cầm [Am]tay thật chặt bên [C]anh.
Và [F]mỗi lúc nghĩ đến [G]em
Anh lại [Am]thấy như có sức [C]mạnh
Cùng [F]nhau mình đi đến [G]cuối chân trời màu [C]xanh.
ĐK:
Anh đâu phải anh [F]hùng
Cũng [G]đâu phải là siêu [Am]nhân
Nhưng khi nếu em [F]cần
Anh sẽ [G]luôn thật [Am]gần
Anh đâu phải anh [F]hùng
Cũng [G]đâu phải là siêu [Am]nhân
Nhưng khi nếu em [F]cần
Anh sẽ [G]luôn thật [C]gần.
3. Điều [F]ước lúc trước bé [G]thơ
Anh luôn [Am]mơ mình có phép [C]màu
Để [F]xoá hết những nỗi [G]đau
Cho hạnh [Am]phúc được đến mãi [C]sau.
Nàng [F]Tấm đã cưới đức [G]vua
Cho dù [Am]bao ngày qua bất [C]hạnh
Và [F]ông Bụt trao điều [G]tốt cho người [C]lành.