1. Mình chia [C]tay cũng đã [D]lâu rồi [Em]mà
Và giờ [C]anh đã có [D]ai để thay [G]thế
Vậy mà [C]đôi khi ngẩn [D]ngơ, [Bm]giữa phố đông [Em]người
Em chợt [Am]gọi tên của [B7]anh vô [Em]thức.
Nhiều khi [C]em giữa giấc [D]ngủ chập [Em]chờn
Bàn tay [C]ôm lấy khoảng [D]không ngỡ là [G]anh
Giật mình [C]xung quanh mỗi [D]em [Bm]với ánh trăng [Em]tàn
Tiếc cả [Am]đời cho [B7]một chuyện tình dở [Em]dang.
ĐK:
Ngày hôm [C]nay em mới biết [D]mình thật yếu [Bm]đuối khi không thể [Em]quên
Dù là [Am]anh nay đã yên [Bm]bình bên cuộc [Em]tình mới
Nhiều khi [C]em suy nghĩ nếu [D]mình gặp lại [Bm]nhau thì như thế [Em]nào?
Không thể [Am]xem là không biết [B7]nhau vì với [Em]em anh luôn tồn tại.
2. Mình yêu [C]nhau có lẽ [D]do định [Em]mệnh
Rồi lìa [C]tan chắc cũng [D]do là duyên [G]số
Vậy tình [C]yêu ôi hóa [D]ra [Bm]quá trái ngang [Em]mà
Yêu làm [Am]gì rồi phải [B7]đớn đau như [Em]thế.
Phải chi [C]em mất trí [D]nhớ vài [Em]ngày
Hoặc vài [C]giây chẳng biết [D]anh là ai [G]nữa
Chuyện buồn [C]luôn vây lấy [D]em [Bm]bởi giản đơn [Em]rằng
Có làm [Am]gì anh vẫn [B7]luôn tồn tại bên [Em]em.