1. Anh không có thời [Em]gian nên đã quên quên mất [Bm]rằng
Em luôn [C]cần có một người ở [G]bên
Anh không có thời [Em]gian nên đã quên quên mất [Bm]rằng
Em cũng [C]sẽ [D]thấy cô [Em]đơn.
2. Anh không có thời [Em]gian nên đã quên quên mất [Bm]rằng
Em mong [C]lắm nghe tiếng anh bên [G]phone
Anh không có thời [Em]gian nên đã quên quên mất [Bm]rồi
Những lời [C]hứa, [D]anh đã hứa cùng [Em]em.
ĐK:
Đến một [C]ngày đã có [D]ai thay thế [Em]anh
Một người chăm sóc [Am]em, bên em lúc em [D]cần
Một người an ủi [G]em lúc [D]em thấy cô [Em]đơn.
Anh hiểu [C]rằng chuyện chúng [D]ta kết thúc [Em]rồi
Cuộc đời chẳng có [Am]ai sinh ra để chờ [D]đợi
Và rồi khi thấy [G]đau đôi [D]tay sẽ buông [Em]lơi
Anh chỉ [C]còn tự trách [D]anh đã không biết [Em]trân trọng.