1. Làm [Em]sao giữ em được nữa khi ta không [Am]nhìn thấy ta
Làm [B7]sao giữ ta được nữa khi con sông [Em]độc cuốn ta
Làm [G]sao biết bao giờ hết ly tan để [E]em trong [Am]trắng
Về tươi mới như hạnh phúc đợi [B7]chờ đã [Em]lâu.
ĐK:
[D]Còn bao nhiêu đêm thâu xót xa gọi [B7]em
[D]Còn bao nhiêu sông sâu cách xa người [G]thêm
[Em]Làm sao trái [Am]tim bình yên
[B7]Làm sao cho phố [Em]quên tên người
[F#7]Như giấc mơ không đầy bấy [B7]lâu.
2. Làm [Em]sao giữ thêm được nữa những khi ân [Am]cần xót thương
Làm [B7]sao giữ thêm được nữa em như mây [Em]trần bốn phương
Làm [G]sao biết hoa còn đó hay hoa tàn [E]phai hoa [Am]chết
Làm sao chiếc hôn lần cuối thật [B7]mềm với [Em]em.
ĐK:
[D]Còn bao nhiêu đêm thâu xót xa gọi [B7]em
[D]Còn bao nhiêu sông sâu cách xa người [G]thêm
[Em]Làm sao trái [Am]tim bình yên
[B7]Làm sao cho phố [Em]quên tên người
[F#7]Như giấc mơ không đầy bấy [B7]lâu.
3. Làm sao nắng chưa kịp tắt mắt em đã đầy bóng đêm
Làm sao vết thương toạc máu khi xa muôn trùng thế em?
Làm sao xác chưa kịp nát, câu kinh còn đang ngân tiếng
Mà trăng gió chi lần nữa, mà bồng bế thêm…
4. Ngày sau chúng ta gục chết bên nhau thâm tình có vơi?
Ngày sau nếu em còn sống tro xương ta đà cuốn trôi
Thì xin áo khăn sạch sẽ quay lưng về phương tây bắc
Cười khan đốt hương rồi hãy trở về cõi riêng.